Một cửa hàng thực phẩm tốt cho sức khỏe ở Adelaide, Australia, quyết định thu 5 bảng Anh của khác cho việc “chỉ nhìn”. Vấn đề là khách hàng cứ vào tiệm và rời đi mà không mua bất cứ thứ gì. Cô Kate Reeves, chủ cửa hàng, nói rằng “Họ giả vờ hứng thú với một sản phẩm và hỏi lời khuyên, nhưng họ thường không mua gì”. Hiện tượng này được gọi là “hành vi xem mẫu sản phẩm”. Mọi người ghé một cửa hàng, nghiên cứu một sản phẩm, và họ mua nó trên mạng, nơi mà giá rẻ hơn. Kate nói cô ấy dành hàng giờ mỗi ngày để nói về sản phẩm với khách hàng. “Tôi không thể chịu nổi việc làm việc mà không được trả lương. Không ai có thể bắt tôi làm việc miễn phí được!” Mọi người tránh việc trả nhiều hơn số tiền họ cần, nhưng khách hàng không nhận ra rằng giá của chỗ Kate hầu như bằng với giá của các cửa hàng lớn và trên các trang web. Họ thích mua sắm ở những chỗ nào mà họ có thể mong đợi sẽ tìm được sản phẩm với giá rẻ hơn. “Nếu khách hàng chọn mua thứ gì đó, tôi sẽ hoàn lại phí 5 bảng Anh”, Kate nói. Có nhiều cửa hàng phải đối mặt với cùng vấn đề và một vài cửa hàng cuối cùng cũng đã đưa ra mức phí tương tự. Mối nguy hiểm là sẽ làm khách hàng mất hứng. Nhưng Kate cho rằng nó không khiến công việc kinh doanh của cô thay đổi gì. 1. Hành vi xem sản phẩm mẫu là gì? Bạn hoặc ai đó bạn biết đã bao giờ chỉ xem sản phẩm chưa? 2. Bạn thích mua các thứ trong cửa hàng hay mua trực tuyến hơn? Tại sao? 3. Bạn có nghỉ rằng mình phải trả cho hàng hóa trong cửa hàng nhiều hơn trên trang web không? Tại sao? 4. Bạn sẽ làm gì nếu phải trả tiền để xem cửa hàng?